Đây là câu chuyện thực tế của tôi và tôi nghĩ cũng có câu chuyện thực tế của nhiều người vì ‘cách mua vàng hàng tháng’ thì không phải là điều gì quá xa xa lạ. Quan trọng là bạn kiên trì được đến đâu thôi.
Sau khi tôi chia sẻ điều này có rất nhiều người nhắn tin hỏi, cụ thể tôi đã làm như thế nào vì vậy hôm nay tôi quyết định chia sẻ chi tiết hành trình mua vàng của tôi cho mọi người cùng biết nhé! Trước khi bình luận hay phán xét điều gì thì mong mọi người hãy đọc kĩ và đọc cho tới hết nhá!
Tôi năm nay 45 tuồi rồi, có chồng và 2 đứa con trai. Chồng làm công chức, còn tôi làm trong công ty của nước ngoài, thu nhập bình thường chứ không giàu có gì.
Cưới nhau được 13 năm nay, hai bên nội ngoại cũng giúp đỡ nên vợ chồng tôi mua được căn nhà để ở. Giờ chỉ việc làm nuôi con và tiết kiệm cho bản thân sau này thôi. Lương hai vợ chồng góp lại cũng được hơn 20 triệu một tháng, có tháng cũng lên được 25 triệu tùy theo. Tôi cố gắng chi tiêu thật tiết kiệm hết sức có thể để dư ra được đồng nào hay đồng ấy.
Tôi cố gắng chi tiêu tiết kiệm trong gia đình để có tiền mua 1 chỉ vàng mỗi tháng, ảnh: dSD
Tiền ăn uống sinh hoạt, học hành của con cái cũng đã tốn mất bao nhiêu rồi. Chồng tôi nhiều lúc bảo:
“Chẳng bao giờ thấy em biếu tiền bố mẹ chồng. Thỉnh thoảng cho ông bà mấy triệu tiêu vặt chứ”.
Tôi nói luôn:
“Ông bà có lương hưu, sao phải lấy tiền của con cái. Mình cũng phải nuôi con của mình chứ”.
Cho dù ai có nói gì thì tôi vẫn luôn giữ quan điểm “đời cua cua máy, đời cáy cáy đào”. Bố mẹ tuy sinh ra mình nhưng con cái không nhất thiết cứ phải có trách nhiệm cho tiền đều đều hằng tháng mới là báo hiếu. Trước tiên là mình phải kiếm tiền lo cho bản thân, chồng con trước, có dư thì mới biếu bố mẹ.
Sau này tôi già, con cái trưởng thành tôi cũng không bao giờ có ý nghĩa bắt tụi nó phải nuôi mình hay cho tiền mình mỗi tháng. Các con lớn cũng tự lo cho cuộc sống của chính bản thân, bố mẹ còn làm gánh nặng cho chúng nó nữa thì càng khổ.
Vậy nên dù phải chắt bóp, tiết kiệm kiểu gì 1 tháng tôi cũng cố mua một chỉ vàng cất đi. Vàng dù đắt, rẻ tôi vẫn phải mua đều đều không bỏ sót tháng nào. Tiền sau này có thể mất giá, nhưng vàng mấy chục năm sau vẫn là vàng, không hao hụt đi đâu cả. Theo tôi tiết kiệm bằng vàng là an toàn nhất.
Tôi đã bắt đầu mua vàng được 12 năm nay rồi, lúc đầu chồng con không biết, về sau thì tôi cũng không giấu được, ảnh: dSD
Tôi bắt đầu mua vàng được 12 năm nay rồi, giờ trong tay có hơn 14 cây vàng. Tôi phải nhắc lại là tôi mua rất đều nhé. Kể cả gần đây lúc vàng lên hơn 80 triệu tôi vẫn mua 1 chỉ. Dù trong mấy tháng vàng lên xuống thế nào thì tôi cũng vẫn mua. Nhiều người thấy vàng lên sợ không dám mua hoặc là vội vàng đi bán nhưng quan điểm của tôi đã nhất quán từ đầu. Cứ mỗi tháng mua 1 chỉ, không dừng lại và cũng không bán bất kể giá vàng như thế nào.
Tính sơ sơ với giá 85 như hiện tại thì tôi đã có gần 1,2 tỷ. Nhưng tính để mà biết vậy thôi. Tôi sẽ không vì giá cao mà bán đâu. Tôi tin chắc rằng tiền có thể mất giá nhưng vàng thì mãi mãi là kim loại quý giá, chỉ có thể lên chứ không thể xuống!
Cuộc sống có lúc thăng lúc trầm, người ta xây biệt thự, mua xe nhưng niềm vui của tôi là có được số vàng mà mình đã tiết kiệm bao nhiêu năm nay. Thỉnh thoảng lại bỏ ra ngắm thấy thích lắm. Nếu cứ kiên trì tháng nào cũng mua 1 chỉ thì tính đến lúc tôi nghỉ hưu cũng có khoảng gần 30 cây vàng chứ ít đâu.
Lúc đó mình già không làm được ra tiền nữa, nhưng có một khoản trông chờ vào, ung dung sống khỏe, không phải ngửa tay xin con cái. Chứ tôi cũng đã chứng kiến nhiều người cả đời cứ lo ăn lo tiêu, có tiền thì cho hết con chẳng giữ lại cho mình khoản nào, đến khi già cả, ốm đau bệnh tật cứ phải trông chờ vào con cái khổ lắm. Con nó kiếm được thì không sao, đứa nào nghèo thì làm gì có mà cho mình.
Sống gần ấy năm trên đời tôi cũng đủ khôn ngoan để nhìn thấu sự đời, tôi biết mình không thể giàu có thành đại gia nhưng với số vàng trong tay, chắc chắn cuộc đời tôi sau này cũng không khổ, ảnh: dSD
Chồng tôi thấy vợ tích trữ vàng, lắm lúc cần tiền còn bảo:
“Bán bớt đi để anh lo việc trước, tiết kiệm sau”.
Tôi chẳng dại mà nghe theo, bán đi rồi bao giờ mới mua được bù vào. Tiền không có thì tạm thời đi vay, sau đó cày cuốc mà trả nợ. Còn khoản vàng tiết kiệm cấm có được động đến. Ngay cả những lúc bố mẹ già ốm đau, con cái đi viện, bí bách lắm nhưng tôi vẫn kiên quyết không bán đi một chỉ nào.
Tôi cứ phải phòng thân, lo xa trước, tính từ bây giờ cho chắc ăn. Giờ còn trẻ, có sức khỏe tranh thủ mà tiết kiệm, về già đỡ phải ân hận, áy náy, sống cũng vui vẻ thoải mái hơn. Con cái không phải vướng bận, lo nghĩ gì về chuyện tiền nong nuôi bố mẹ, như thế có phải thoải mái không.