Ngày 11/10/1997, chị Chi s.inh một b.é g.ái tại Bệnh viện Từ Dũ, TP.HCM rồi giao lại cho một bà s.ơ.
Năm 18 tuổi, chị Lê Thị Kim Chi (tên thật là Lê Thị Ngọc Chiu, SN 1979, quê Cần Thơ) có t.ình cảm với một người đàn ông ở gần nhà. Mối quan hệ kh.ông được gia đình bạn trai ủng hộ.
Một thời gian sau, chị Chi phát hiện mình đã mang t.hai song bố của đứa trẻ kh.ông nhìn nhận. Sợ bị gia đình trách mắng, chị Chi bỏ nhà ra đi, đến nương náu tại nhà của một người bạn ở Tầm Vu, Ninh Kiều, Cần Thơ chờ s.inh con. Chị Chi chỉ chia sẻ việc mang t.hai cho 2 người em g.ái, còn bố mẹ kh.ông hề hay biết.
Trong suốt quá trình mang t.hai, cô g.ái tuổi 18 chịu nhiều tác động từ bạn bè và những người xung quanh. Có người khuyên chị nên bỏ t.hai, có người khuyên s.inh xong nên cho con bởi hoàn cảnh nhà chị Chi rất khó khăn. Hơn nữa, nếu bố mẹ biết chuyện sẽ đ.ánh mắng. Còn ít tuổi, khờ dại nên chị Chi rất sợ hãi.
Chị Kim Chi hiện s.ống ở TP.Nha Trang.
Gần đến ngày s.inh nở, người bạn đưa chị Chi lên Bệnh viện Từ Dũ. Ngày 11/10/1997, chị Chi s.inh một b.é g.ái kháu khỉnh, đáng yêu có gương m.ặt tròn xoe, mí mắt rõ ràng. “Người bạn dẫn tôi đi s.inh có nói sẽ nhờ kết nối với một bà s.ơ để giúp tôi cho con. Chị cũng nói tôi kh.ông được khai tên, địa chỉ thật”, người mẹ nhớ lại.
Ngày đó, chị Chi đã nghĩ sẽ nuôi con dù khổ đến cỡ nào. Thế nhưng người bạn đi cùng và bà s.ơ liên tục động viên chị nên cho con đi để con có cuộc s.ống sung sướng, t.ốt đẹp hơn.
“Bà s.ơ có nói tôi cứ gửi con ở đó, khi nào có điều kiện thì quay lại đón. Tôi để con lại rồi đi về. Nhưng 2 tháng sau quay lại thì bà s.ơ nói đã cho con tôi cho một đôi vợ chồng t.ốt bụng. Bà kh.ông cho biết rõ là cho b.é cho người Việt Nam hay người nước ngoài.
Biết con đã bị cho đi, tôi buồn bã, k.hóc rất nhiều suốt nửa tháng trời. Tôi hối hận vì đã cho con, buồn vì kh.ông nuôi con được như người ta”, chị Chi kể thêm.
Chị Chi luôn day dứt về đứa con g.ái đầu lòng của mình.
Thời gian cứ thế trôi đi, chị Chi hiện đã lập gia đình, có con. Trước khi đến với người chồng hiện tại, chị đã kể với anh về việc bản thân từng có một đứa con và đã cho con đi. May mắn, chị Chi nhận được sự cảm th.ông từ chồng.
Người phụ nữ này nói, dù kh.ông biểu hiện ra ngoài nhưng trong thâm tâm, chị luôn nghĩ về cô con g.ái đầu lòng của mình. Mỗi khi ra đường, nhìn thấy b.é g.ái chạc tuổi con, chị Chi đều nghĩ đến con. Chị kh.ông biết con g.ái mình giờ ở phương trời nào, có mạnh khỏe hay kh.ông?
Cuộc s.ống của chị Chi có nhiều khó khăn, bởi vậy nhiều khi muốn đi tìm con nhưng lực bất tòng tâm. Vợ chồng chị Chi vẫn bảo với nhau khi nào có cơ hội, có t.iền, chị sẽ vào TP.HCM tìm kiếm.
Một chuyện kh.ông ngờ đã xảy ra sau 27 năm, đó là mới đây, cô g.ái trẻ có tên tiếng Việt là Lê Thị Thanh Vy (quốc tịch Pháp) đã th.ông qua một kênh tìm kiếm để tìm người mẹ r.uột.
Vy tâm sự, từ năm 10 tuổi, cô bắt đầu nhận ra sự khác biệt của mình với bố mẹ. Đem chuyện này hỏi bố mẹ, Vy được biết mình là con nuôi.
Thanh Vy (hiện s.ống ở Pháp) chia sẻ câu chuyện tìm mẹ.
Hình ảnh của Vy khi vài tháng tuổi.
Trong giấy tờ, Vy s.inh ngày 11/10/1997 tại Bệnh viện Từ Dũ, TP.HCM, có mẹ tên là Lê Thị Huyền Chi (địa chỉ Tầm Vu, Ninh Kiều, Cần Thơ). Vy sau đó được đưa về trại trẻ mồ côi ở Thủ Đức và cuối năm 1997 thì sang Pháp.
Bố mẹ nuôi của Vy s.ống ở vùng quê nước Pháp. Gia đình có nghề trồng nho, l.àm rượu vang. Vy có một người anh trai cũng là người Việt Nam, được bố mẹ nhận nuôi. Bao nhiêu năm qua, cô g.ái trẻ có cuộc s.ống rất yên bình, được bố mẹ nuôi yêu thương. Bố mẹ nuôi luôn sẵn sàng cung cấp giấy tờ họ có cho Vy và ủng hộ việc các con tìm về với cội nguồn.
Bản thân Vy chưa về Việt Nam lần nào. Cô mong muốn có thể tìm lại người mẹ của mình. Nếu tìm được, cô cùng bạn trai sẽ sắp xếp, trở về Việt Nam.
Khi nghe được những th.ông tin này, chị Chi vô cùng vui mừng. Chị cho rằng, Vy 100% là con g.ái của mình. Theo chị Chi, thời điểm năm 1997, ở khu vực Tầm Vu chỉ có mình chị mang t.hai. Th.ông tin tên mẹ của Vy cũng khá trùng khớp với chị, chỉ khác một chữ tên đệm, có thể thời điểm đó nhầm lẫn một chút. Ngoài ra, gương m.ặt của Vy rất giống em g.ái của chị Chi.
Chị Chi và Vy đã nói chuyện với nhau th.ông qua một người phiên dịch. Hai người đang nóng lòng chờ kết quả xét nghiệm ADN.
“Tôi rất bất ngờ, rất vui khi thấy con tìm về. Niềm vui của tôi xen lẫn cả sự hối hận nữa. Trước giờ tôi cứ nghĩ con được cho ở Việt Nam thôi chứ kh.ông nghĩ là con ra nước ngoài. Thực sự tôi kh.ông nghĩ một ngày nào đó con lại tìm về như thế này”, người phụ nữ x.úc động chia sẻ.
Chị Chi cho hay tên Vy có thể là do những người l.àm thủ tục cho con sang nước ngoài đặt chứ chị chưa đặt tên cho con. Nhìn Vy xinh đẹp, trưởng thành, có cuộc s.ống t.ốt đẹp, chị Chi rất vui và biết ơn bố mẹ nuôi của Vy.
Về phía Vy, cô bộc bạch bao năm qua bản thân kh.ông giận hờn mẹ nhưng có buồn nhiều, sợ kh.ông tìm được mẹ. Vy có nhiều điều muốn nói với mẹ song cô muốn đợi khi có kết quả ADN sẽ trút hết nỗi lòng. Hiện chị Chi cũng đang nóng lòng muốn l.àm ADN để x.ác định chính x.ác Vy có phải con của mình hay kh.ông?
Nguồn: Tuấn Vỹ kết nối yêu thương
Lam Giang
Theo
doisongphapluat.nguoiduatin.vn
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/co-gai-can-tho-lo-co-bau-voi-ban-trai-nam-18-tuoi-sinh-con-roi-em-cho-27-nam-sau-xay-ra-chuyen-khong-ngo-a460817.html