Cụ bà Nguyễn Thị Thoa, 73 tuổi, run run ôm chiếc túi vải cũ sờn, bước vào chi nhánh Nam A Bank. Trong túi là 400 triệu đồng tiền mặt, số tiền bà chắt bóp dành dụm cả đời, vừa mới rút từ sổ tiết kiệm ở một ngân hàng khác để chuẩn bị chuyển vào tài khoản đứng tên mình.
Bà đặt xấp tiền lên quầy, giọng run run:– Cô ơi, gửi hết vào tài khoản cho tôi, càng nhanh càng tốt.
Nhân viên ngân hàng thoáng bất ngờ trước số tiền lớn. Đúng lúc đó, điện thoại bàn tại quầy reo gấp. Đầu dây bên kia là Công an phường:– Tạm dừng giao dịch ngay! Người phụ nữ đó đang có dấu hiệu bị lừa đảo, chuyển tiền theo hướng dẫn của đối tượng giả danh công an.
Không khí trong phòng giao dịch bỗng chốc căng thẳng. Nhân viên nhìn cụ Thoa, vừa lo vừa ái ngại:– Bác ơi… sao bác lại vội vàng gửi số tiền lớn thế này? Có ai gọi điện yêu cầu bác không?
Cụ Thoa tái mặt, hai bàn tay run lẩy bẩy. Bà thổn thức kể:– Có người xưng công an, bảo tài khoản của tôi dính đến đường dây rửa tiền. Nếu không chuyển ngay 400 triệu vào tài khoản “an toàn” họ gửi, tôi sẽ bị bắt… Tôi sợ quá nên mang tiền đến gửi vào tài khoản mình, rồi chuẩn bị chuyển đi cho họ.
Lúc này, Công an xuất hiện ngay tại ngân hàng. Cụ Thoa ngồi phịch xuống ghế, nước mắt lã chã. Bà vừa thở phào vì chưa kịp mất trắng, vừa uất nghẹn vì suýt trở thành nạn nhân của chiêu trò lừa đảo tinh vi.
Người dân trong sảnh giao dịch xôn xao, ai nấy đều bàng hoàng. Câu chuyện của cụ bà trở thành hồi chuông cảnh tỉnh, cho thấy chỉ cần một phút cả tin, cả gia sản một đời có thể tan biến.
Trong khi công an đang làm việc với nhân viên ngân hàng, điện thoại của cụ Thoa lại đổ chuông inh ỏi. Số gọi đến chính là số “công an Hà Nội” mà bà lưu vội trước đó.
Cụ Thoa run rẩy bắt máy. Giọng người đàn ông the thé, đầy quyền uy vang lên:– Bà làm gì lâu thế? Tôi đã bảo phải nộp tiền ngay! Nếu không, mai bà sẽ bị còng tay đưa đi!
Cụ bật loa ngoài. Cả phòng giao dịch lặng phắc, ai cũng căng thẳng. Viên công an thật cầm micro ghi âm, gằn giọng:– Anh là ai? Sao lại uy hiếp công dân như vậy?
Đầu dây bên kia chợt im bặt vài giây, rồi nhanh chóng đổi giọng:– Các người dám cản trở nhiệm vụ? Tôi sẽ cho điều tra hết!
Rồi cạch, hắn cúp máy.
Cụ Thoa ngồi thụp xuống ghế, mặt trắng bệch. Bà thổn thức:– Trời ơi, suýt nữa tôi đưa hết tiền cho bọn nó…
Công an trấn an bà, đồng thời yêu cầu nhân viên ngân hàng khóa toàn bộ giao dịch liên quan, đề nghị bà giữ nguyên số tiền tại tài khoản chính thức. Một cán bộ nghiêm giọng nói với mọi người đang có mặt:– Đây là thủ đoạn lừa đảo công nghệ cao, giả danh cơ quan chức năng. Mọi người hãy cảnh giác, không bao giờ có chuyện công an yêu cầu nộp tiền vào tài khoản “an toàn”.
Không khí ngân hàng trầm lắng, nhiều người nhìn cụ Thoa với ánh mắt thương cảm xen lẫn giận dữ thay. Nếu công an không chỉ đạo kịp thời, nếu nhân viên ngân hàng không dừng tay đúng lúc… thì 400 triệu đồng – cả gia sản tích cóp suốt nhiều năm của bà cụ – đã tan biến chỉ trong tích tắc.
Cụ Thoa lau nước mắt, run run nắm tay chiến sĩ công an:– Cảm ơn các chú… Nếu không có các chú, tôi chẳng biết bây giờ ra sao…
Ngoài cửa kính, ánh nắng chiều rọi xuống, nhưng trong lòng tất cả vẫn còn nguyên cảm giác lạnh buốt bởi cú lừa ngoạn mục vừa suýt thành công.