News daily VN

Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Tâm sự
  • Sao
  • Mẹo vặt
  • Xe
Home
Tâm sự
Đến thăm chồng cũ nằm viện, anh lấy ra một tập hồ sơ, tôi hối hận khi nhìn thấy thứ bên trong

Đến thăm chồng cũ nằm viện, anh lấy ra một tập hồ sơ, tôi hối hận khi nhìn thấy thứ bên trong

An Nhiên 29 Tháng 5, 2025

Dù nghe tin anh nhập viện từ đứa bạn chung, dù trong lòng có thoáng gợn một chút gì đó không gọi tên được, tôi vẫn định sẽ để mọi thứ trôi qua như chưa từng nghe thấy. Chúng tôi đã ly hôn ba năm. Tôi nghĩ, từng đó thời gian là quá đủ để mỗi người quay đi theo hướng của riêng mình, không còn dính dáng gì nữa. Nhưng rồi buổi chiều đó, khi rảo bước ra khỏi văn phòng, mưa đột ngột đổ xuống. Không dữ dội, chỉ là một cơn mưa nhè nhẹ đầu mùa, đủ khiến áo tôi lấm tấm nước, đủ khiến lòng tôi bất chợt mềm lại. Thế là tôi đi.

Khoa nội tổng hợp tầng năm của bệnh viện cũ kỹ, hành lang vắng tiếng người. Tôi đứng khựng trước cửa phòng anh, tay đặt lên nắm cửa nhưng không xoay. Bên trong vọng ra tiếng ho khàn, rồi một tiếng thở dài rất khẽ. Chỉ một âm thanh nhỏ thôi mà khiến lòng tôi dội lên một làn sóng rất lạ. Hình ảnh anh những ngày còn chung sống ùa về, vừa quen vừa xa. Tôi lấy một hơi thật sâu rồi đẩy cửa bước vào.

Anh đang ngồi tựa lưng vào giường, mắt khép hờ, gương mặt gầy hơn xưa, cằm hơi râu lún phún. Khi tôi bước đến gần, anh mở mắt, thoáng ngỡ ngàng rồi mỉm cười nhẹ:
“Em đến rồi à.”

Tôi gật đầu, nói điều gì đó vô nghĩa về thời tiết, về công việc, về chuyện lâu rồi không gặp. Những thứ tôi chẳng thực sự muốn nói, nhưng chúng giúp tôi che giấu sự ngượng ngùng trong lòng. Anh lắng nghe, mắt không rời tôi. Nhìn anh lúc ấy, tôi bất giác thấy mình bé lại, như thuở mới yêu, khi mỗi ánh nhìn của anh đều khiến tim tôi chao đảo.

Im lặng một lúc, anh với tay lấy một tập hồ sơ từ ngăn kéo bàn cạnh giường bệnh, bọc trong túi giấy màu nâu cũ kỹ. Anh đặt nó trước mặt tôi, giọng chậm rãi:
“Anh không gọi cho em vì không biết có nên hay không. Nhưng nếu em đã đến… thì có lẽ nên biết những thứ này.”

Tôi ngập ngừng mở túi giấy. Bên trong là một tập hồ sơ khám chữa bệnh, vài lá thư, và… những bản in email. Tôi lật từng trang, càng đọc càng thấy tim mình trĩu xuống. Trong đó là kết quả khám bệnh của anh suốt hai năm qua – anh phát hiện mình bị u tuyến thượng thận ác tính giai đoạn đầu, đã trải qua phẫu thuật một lần, rồi tái phát. Những lá thư viết dở, gửi cho tôi nhưng không bao giờ gửi đi. Và những bản sao kê tài khoản, trong đó có những khoản chuyển tiền định kỳ… cho mẹ tôi.

Tôi bàng hoàng, rối bời. Tôi ngẩng đầu lên, nhưng anh vẫn im lặng nhìn ra cửa sổ, gương mặt bình thản đến lạnh lẽo. Không ai nói gì trong một lúc rất lâu. Chỉ có tiếng máy điều hòa thở đều đều trong không gian vắng.

“Anh vẫn giúp mẹ em?” – Tôi cuối cùng cũng cất lời, nhưng giọng nghèn nghẹn.
“Bà đã lớn tuổi. Lúc chúng ta chia tay, anh biết em sẽ đau, nhưng anh không muốn bà cũng bị cuốn vào.” – Anh nói, ánh mắt lơ đãng. “Anh chỉ làm những gì em từng làm cho anh – không cần báo đáp.”

Tôi bấu chặt tay vào lòng bàn, móng tay cắm sâu vào da thịt. Tôi nhớ lại những tháng ngày sau ly hôn, khi tôi vừa thất nghiệp vừa phải xoay sở tiền thuốc cho mẹ. Tôi đã từng trách anh rất nhiều. Trách anh vô tâm, trách anh không còn đoái hoài. Tôi từng oán giận vì nghĩ rằng, khi anh rời đi, mọi gánh nặng đổ lên vai mình. Tôi đâu ngờ rằng, trong khi tôi lạnh lùng bước ra khỏi cuộc đời anh, anh vẫn lặng lẽ đứng phía sau, dõi theo, và giúp đỡ – theo cách âm thầm nhất.

Tôi bật khóc. Không kiềm được nữa. Nước mắt cứ thế trào ra, không cần lý do, không cần cho phép. Anh quay lại nhìn tôi, ánh mắt đượm một nỗi buồn dịu dàng. Không trách móc. Không buộc tội. Càng như vậy, tôi càng thấy mình tệ hại.

“Anh có giận em không?” – Tôi hỏi, giọng lạc hẳn đi.

Anh lắc đầu. “Có lúc cũng có. Nhưng rồi anh hiểu. Mình yêu nhau, nhưng hai người yêu nhau không có nghĩa là sẽ ở lại được với nhau. Khi em chọn rời đi, anh chỉ tiếc… là đã không đủ trưởng thành để giữ được em.”

Chúng tôi im lặng rất lâu. Những năm tháng đã qua ùa về như một cuộn phim. Tôi nhớ những đêm anh đưa tôi đi chạy xe vòng quanh thành phố khi tôi mất ngủ, nhớ những buổi sáng cuối tuần nướng bánh mì ăn cùng nhau, nhớ cả những lần cãi nhau đến phát mệt nhưng vẫn không ai chịu bỏ đi. Hôn nhân của chúng tôi không tệ. Nhưng có lẽ cả hai đã bước vào nó khi còn quá trẻ, quá nóng nảy, quá mong đợi sự hoàn hảo.

Tôi ngồi cạnh anh suốt buổi chiều hôm ấy, cho đến khi bác sĩ vào khám. Tôi lặng lẽ rời đi, nhưng khi ra đến hành lang, tôi không kìm được mà quay đầu nhìn lại. Căn phòng trắng lạnh, người đàn ông gầy gò trên giường bệnh, và tôi – người đã từng là cả thế giới của anh – giờ chỉ là một kẻ lạ bước qua đời nhau.

Đêm đó, tôi không ngủ được. Tôi ôm lấy tập hồ sơ ấy – anh đã bảo tôi cầm về – và đọc lại từng dòng thư. Có một bức, ngắn hơn những bức còn lại, viết vào sinh nhật tôi năm ngoái:

“Chúc em tuổi mới bình yên. Nếu một ngày em đọc được thư này, thì biết rằng anh chưa từng thôi chúc em hạnh phúc. Không phải vì em cần anh. Mà vì yêu một người, đôi khi chỉ là biết lùi lại đủ xa để em được sống nhẹ nhàng.”

Tôi bật khóc, lần nữa. Nhưng lần này là vì biết rằng, có những điều đã qua không thể cứu vãn, nhưng có thể gìn giữ bằng sự tử tế cuối cùng.

Tuần sau đó, tôi quay lại bệnh viện, mang theo một hộp bánh anh từng thích. Nhưng phòng trống. Người ta nói anh đã xin chuyển viện để điều trị ở một nơi yên tĩnh hơn. Tôi để lại lời nhắn, không chắc anh có nhận được hay không.

Rồi tôi trở về. Vẫn đi làm, vẫn chăm mẹ, vẫn sống một cuộc sống đủ đầy. Nhưng trong lòng có thêm một khoảng trống nhỏ – nơi tôi đặt lại tất cả những ký ức về anh. Không oán, không hối tiếc, chỉ còn thương.

Bởi có lẽ, đôi khi người ta rời xa nhau không phải vì hết yêu, mà vì yêu chưa đủ đúng cách. Và phải đi qua mất mát rồi, mới hiểu ra rằng, có những người chỉ lặng lẽ yêu mình cả một đời – trong lặng im.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Ông bà ta dặn: 4 kiểu đàn bà chỉ mang lại đại họa cho đàn ông, dù xinh đẹp như tiên cũng không lấy

Ông bà ta dặn: 4 kiểu đàn bà chỉ mang lại đại họa cho đàn ông, dù xinh đẹp như tiên cũng không lấy

Đàn ông dù đàng hoàng, đứng đắn đến mấy, gặp 4 kiểu phụ nữ sau đều muốn n.goại t.ình

Đàn ông dù đàng hoàng, đứng đắn đến mấy, gặp 4 kiểu phụ nữ sau đều muốn n.goại t.ình

Leave a Reply Cancel Reply

NEWS

  • Phát hiện gần 6.000 sản phẩm dưỡng trắng da mặt và toàn thân không rõ nguồn gốc
    Phát hiện gần 6.000 sản phẩm dưỡng …
  • Kết đắng cho người chồng nhất quyết bỏ vợ con chạy theo bồ già
    Kết đắng cho người chồng nhất quyết …
  • Giá vàng hôm nay 03/05: Quay đầu tăng nhẹ?
    Giá vàng hôm nay 03/05: Quay đầu …
  • Anh bảo vệ nghèo mất việc vì bênh vực cô bé ăn xin, hôm sau siêu xe đến tìm khiến cả phố sững sờ!
    Anh bảo vệ nghèo mất việc vì …
  • Bị chồng phản bội, vợ giả vờ ngu ngơ đồng ý “ly thân để anh suy nghĩ lại”, 3 tháng sau mới phản đòn
    Bị chồng phản bội, vợ giả vờ …

News daily VN

Copyright © 2025 News daily VN
Liên hệ: [email protected]