Hàng xóm xây cổng lấn sang đất nhà tôi tận 10 phân, tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng đem đúng 1 thứ đặt cạnh tường. Hôm sau, thấy anh ta đập bỏ cả bức tường, lùi vào tận 50 phân. Tôi cười thầm nghĩ bụng: “Còn non lắm ông già ạ.”
Chuyện là thế này.
Dãy nhà tôi nằm trong ngõ nhỏ, đất được phân chia rạch ròi từng tấc. Vậy mà đợt này nhà hàng xóm sửa cổng, anh ta tự ý xây lấn sang đất nhà tôi đúng 10 phân, đủ để mở cánh cổng rộng hơn chút. Tôi đo rồi, không nhầm.
Ai cũng bảo:– “Bị lấn đất đấy, kiện đi chứ còn gì nữa.”Nhưng tôi chỉ cười:– “Không cần. Tôi xử theo cách của tôi.”
Tối đó, tôi lẳng lặng dắt chiếc xe container mô hình, loại y hệt thật nhưng chỉ là hàng trưng bày bên công ty vận tải, đặt sát mép tường nhà, ngay đúng cái đoạn lấn kia. Rồi tôi ngồi pha trà, không nói gì.
Hôm sau, tôi thấy nhà hàng xóm náo loạn. Ông anh kia đang đập tường, mặt cắt không còn giọt máu, chỉ đạo thợ lùi cổng sâu vào tận 50 phân, hơn gấp 5 lần phần lấn.
Té ra… đêm qua, người của chính quyền phường xuống kiểm tra theo đơn nặc danh, nói có “dấu hiệu lấn chiếm ngõ công cộng, ảnh hưởng xe cứu hỏa – xe tải”.
Mà cái xe container mô hình kia, từ xa nhìn cứ tưởng thật, lại đúng tầm chắn.
Chưa kịp đôi co gì, anh hàng xóm sợ bị cưỡng chế, tự phá luôn trong đêm.
Tôi nhìn cảnh đó, hớp ngụm trà, khẽ nhếch môi:– “Còn non lắm, ông già ạ.”