News daily VN

Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Tâm sự
  • Sao
  • Mẹo vặt
  • Xe
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Mỗi lần giỗ cha, mẹ đều khóc nức nở, cho đến một hôm chị gái tôi tìm được lá thư của ông ở góc bàn thờ

Mỗi lần giỗ cha, mẹ đều khóc nức nở, cho đến một hôm chị gái tôi tìm được lá thư của ông ở góc bàn thờ

An Nhiên 2 Tháng 6, 2025

Mỗi năm, đến ngày giỗ cha, không khí trong nhà lại trĩu nặng. Mẹ tôi – người phụ nữ mạnh mẽ và kiệm lời suốt cả cuộc đời – lại như biến thành một người khác. Bà không ăn, không nói, chỉ ngồi trước bàn thờ mà khóc nức nở. Những tiếng nấc nghẹn ngào của mẹ như xuyên qua từng mạch gỗ, thấm vào không gian khiến cả ba chị em tôi chỉ biết im lặng.Đồ chơi giáo dục

Tôi từng hỏi, “Cha mất vì tai nạn thật sao mẹ?”
Mẹ chỉ lặng thinh, ánh mắt đỏ hoe lảng tránh. Mỗi lần nhắc đến cha, mẹ đều kể một câu chuyện giống nhau – rằng cha mất do tai nạn giao thông khi đang trên đường đi làm về. Một vụ tai nạn bất ngờ, không ai ngờ trước.

Chúng tôi tin, suốt 15 năm.

Cho đến ngày hôm ấy…

Chị tôi – con gái lớn nhất trong nhà – vô tình tìm thấy một lá thư cũ trong góc khuất phía sau bát hương trên bàn thờ cha. Tờ giấy đã ố vàng, nhưng nét chữ thì vẫn rõ ràng. Là nét chữ của cha.

Chị cầm lá thư mà run lên bần bật, gọi hai đứa em đến đọc cùng.

Dòng đầu tiên khiến chúng tôi chết lặng:

“Nếu các con đọc được lá thư này, thì hãy nhớ: Đừng tin hết những gì mẹ các con kể.”Đồ chơi giáo dục

Không khí như đông cứng lại.

Lá thư ngắn, chỉ vỏn vẹn vài dòng, nhưng đủ để làm đảo lộn mọi thứ chúng tôi từng tin tưởng. Cha không hề nhắc đến tai nạn. Thay vào đó, ông viết về một điều gì đó mờ ám, một kế hoạch mà ông “không thể để tiếp diễn”, và rằng ông “đã phát hiện ra tất cả, nhưng quá muộn để quay đầu”. Ông dặn nếu chúng tôi thực sự muốn biết sự thật, hãy tìm đến căn phòng áp mái – nơi bị khóa suốt nhiều năm qua – vào đúng đêm giỗ thứ 15 của ông.

Tôi và chị em tôi nhìn nhau. Tim đập dồn dập. Đêm ấy, khi mẹ ngủ, chúng tôi len lén mở khóa căn gác cũ.

Trong bóng tối, ánh đèn pin run rẩy quét qua từng lớp bụi dày đặc. Rồi… một chiếc rương gỗ nhỏ hiện ra. Trong rương là những bức ảnh, sổ ghi chép, hóa đơn, và một bản sao hồ sơ bệnh viện – tất cả dẫn đến một cái tên: ông Tuấn – em trai của mẹ.

Điều khủng khiếp nhất là bản xét nghiệm ADN giữa ông Tuấn và… cha tôi.

Chị tôi thở gấp: “Không thể nào… mẹ…”

Đúng vậy.

Cha không mất vì tai nạn.

Ông bị đầu độc.

Và người đứng sau tất cả… là người mà cả ba chúng tôi gọi là mẹ suốt cuộc đời.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Lan ơi, Bảo ơi, mai là ngày cưới rồi mà sao hai con lại nằm đây thế này…

Lan ơi, Bảo ơi, mai là ngày cưới rồi mà sao hai con lại nằm đây thế này…

Con gái nằng nặc đòi lấy trai bản tận Sơn La, tôi đành lòng chấp nhận vì đã có bầu, ngày ăn hỏi tôi khóc hết nước mắt nghĩ “mất con”

Con gái nằng nặc đòi lấy trai bản tận Sơn La, tôi đành lòng chấp nhận vì đã có bầu, ngày ăn hỏi tôi khóc hết nước mắt nghĩ “mất con”

NEWS

  • Ly hôn, chồng ném cho vợ chiếc gối cũ rồi mỉa mai, lột ra giặt vợ sững sờ với thứ bên trong…
    Ly hôn, chồng ném cho vợ chiếc …
  • Nóng: Khởi tố vụ nam sinh quay lén đề, gửi ra cho bạn dùng ChatGPT giải bài thi
    Nóng: Khởi tố vụ nam sinh quay …
  • Hà Trúc Linh đăng quang Hoa hậu Việt Nam 2024!
    Hà Trúc Linh đăng quang Hoa hậu …
  • Giá vàng hôm nay (28-6): Đồng loạt lao dốc
    Giá vàng hôm nay (28-6): Đồng loạt …
  • “Con sẽ viết tiếp ước mơ của bố mẹ…”
    “Con sẽ viết tiếp ước mơ của …

News daily VN

Copyright © 2025 News daily VN
Liên hệ: [email protected]