News daily VN

Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Tâm sự
  • Sao
  • Mẹo vặt
  • Xe
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi chấp nhận làm vợ hai, và sống cùng con gái riêng 10 tuổi của anh. Rồi một buổi chiều, khi tôi đang cặm cụi giặt quần áo, con bé bỗng thủ thỉ một bí mật động trời, khiến tôi sững sờ.

Tôi chấp nhận làm vợ hai, và sống cùng con gái riêng 10 tuổi của anh. Rồi một buổi chiều, khi tôi đang cặm cụi giặt quần áo, con bé bỗng thủ thỉ một bí mật động trời, khiến tôi sững sờ.

An Nhiên 8 Tháng 8, 2025

Ngọc, một người phụ nữ 34 tuổi, đã chấp nhận dũng cảm bước vào cuộc sống hôn nhân lần thứ hai với Hùng, một người đàn ông góa vợ sống ở Đà Lạt. Cùng anh, cô cũng phải đối mặt với Linh, cô con gái 10 tuổi của anh. Quyết định này không phải là sự bồng bột của tuổi trẻ mà là sự lựa chọn chín chắn, xuất phát từ tình yêu chân thành cô dành cho Hùng và mong muốn mang lại một mái ấm trọn vẹn cho hai cha con. Nhưng sâu thẳm trong lòng, Ngọc biết rằng con đường phía trước sẽ không hề bằng phẳng.

Hai năm trôi qua, Ngọc dành hết tâm huyết để vun đắp tổ ấm. Cô đối xử với Linh bằng tất cả sự chân thành, kiên nhẫn và bao dung. Cô không ép buộc cô bé phải gọi mình là mẹ, chỉ lặng lẽ quan tâm, chăm sóc từ những điều nhỏ nhặt nhất. Ngọc nấu những món ăn Linh thích, cùng cô bé làm bài tập, kể chuyện cổ tích trước giờ đi ngủ và lắng nghe những tâm tư thầm kín. Tình yêu thương không vụ lợi của Ngọc dần dần làm tan chảy tảng băng giá trong lòng Linh.

 

Linh bắt đầu mở lòng với Ngọc. Cô bé gọi cô bằng “mẹ”, một tiếng gọi thiêng liêng mà Ngọc đã từng nghĩ mình không bao giờ có được. Những cái ôm bất chợt, những câu chuyện thủ thỉ đã thay thế cho sự lạnh nhạt, xa cách ban đầu. Linh kể cho Ngọc nghe về mẹ ruột, về những kỷ niệm đẹp và cả nỗi nhớ khôn nguôi. Ngọc lắng nghe, cảm thông và trở thành một người mẹ, một người bạn thực sự của Linh. Hạnh phúc giản dị len lỏi vào từng ngóc ngách của căn nhà nhỏ.

Một buổi chiều mưa tầm tã, Ngọc đang giặt quần áo trong máy giặt, Linh chạy đến, ngồi bên cạnh cô. Không gian yên tĩnh chỉ có tiếng máy giặt quay đều và tiếng mưa rơi rả rích. Bất chợt, Linh ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào Ngọc, và buông một câu hỏi khiến trái tim cô tan vỡ: “Mẹ ơi, bố không yêu mẹ đúng không?”. Tim Ngọc như ngừng đập, bàn tay cô vô thức siết chặt chiếc áo đang cầm. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, hỏi lại Linh bằng giọng run rẩy: “Sao con lại hỏi vậy?”.

Linh cúi mặt xuống, đôi vai nhỏ bé khẽ run lên. “Hôm qua, con nghe bố nói chuyện điện thoại. Bố nói với ai đó là bố không yêu mẹ, chỉ ở lại vì con thôi. Bố còn nói là bố đã có người khác rồi”. Ngọc chết lặng. Cơn đau như một lưỡi dao sắc nhọn cứa vào trái tim cô. Hai năm vun đắp, hai năm hy sinh, hóa ra chỉ là một vở kịch mà Hùng đã dựng nên để lừa dối cô. Nước mắt không thể rơi, vì nỗi đau quá lớn, quá đột ngột khiến cô không thể làm gì khác ngoài im lặng.

Ngọc ôm lấy Linh, an ủi cô bé, nói rằng đó chỉ là một sự hiểu lầm. Nhưng trong lòng, cô biết rõ sự thật. Nước mắt cô không rơi, nhưng trái tim cô đã vỡ tan. Cô không trách Linh, cô chỉ trách Hùng. Anh đã lừa dối cô, biến cô thành một người thế thân, một người mẹ tạm thời cho con gái anh. Cô không thể tiếp tục sống trong một cuộc hôn nhân mà tình yêu chỉ là một lớp vỏ bọc. Cô không thể làm ngơ trước sự thật này.

Đêm đó, Hùng trở về nhà, thấy Ngọc ngồi lặng lẽ trên sofa. Anh không biết rằng, cuộc sống của họ sắp bước sang một trang mới. Ngọc nhìn anh, đôi mắt không còn sự ấm áp, yêu thương mà chỉ còn sự mệt mỏi, buông xuôi. Cô đưa cho anh lá đơn ly hôn đã ký sẵn. Hùng bàng hoàng, anh hỏi cô tại sao, anh đã làm gì sai. Ngọc chỉ khẽ cười, một nụ cười buồn bã. Cô không nói gì, chỉ nhìn thẳng vào mắt anh. Anh hiểu, cô đã biết tất cả.

Hùng cố gắng giải thích, cố gắng níu kéo, nhưng tất cả chỉ vô ích. Những lời giải thích của anh không thể xoa dịu vết thương lòng của Ngọc. Cô nói với anh bằng một giọng bình thản đến lạ lùng: “Anh không cần phải nói dối nữa. Em đã biết tất cả. Anh hãy sống thật với lòng mình đi, anh đừng lừa dối nữa. Em sẽ rời đi, và anh hãy chăm sóc Linh thật tốt.” Nói rồi, Ngọc xách vali, bước ra khỏi căn nhà mà cô đã từng coi là tổ ấm. Cô không quay đầu lại, không khóc, bởi cô biết, nước mắt cũng không thể thay đổi được sự thật đau lòng này.

Ngọc rời khỏi căn nhà, rời khỏi cuộc sống đã từng có với Hùng. Cô thuê một căn hộ nhỏ, tìm một công việc mới. Nỗi đau vẫn còn đó, nhưng cô không cho phép mình gục ngã. Cô biết, cô phải mạnh mẽ, phải sống tốt cho chính mình. Mỗi ngày, cô đều tự dặn lòng rằng, mình phải sống một cuộc đời trọn vẹn, không cần một người đàn ông để nương tựa, mà cần một người bạn đồng hành. Cô bắt đầu dành thời gian cho bản thân, học cách yêu thương, chăm sóc chính mình.

Điều an ủi lớn nhất đối với Ngọc chính là Linh. Cô bé vẫn thường xuyên gọi điện cho cô, tâm sự với cô những câu chuyện ở trường, ở nhà. Tình cảm của họ không hề bị rạn nứt bởi sự chia ly của người lớn. Ngọc vẫn yêu Linh, vẫn coi cô bé là con gái mình. Cô biết, Linh cũng đang phải chịu đựng nỗi đau mất mát, và cô không muốn để cô bé cảm thấy cô đơn. Cô vẫn là một người mẹ, một người bạn của Linh.

Một ngày, Hùng gọi điện cho Ngọc, giọng anh run rẩy, đầy vẻ hối hận. Anh nói rằng, người phụ nữ kia đã rời bỏ anh, và anh đã nhận ra sai lầm của mình. Anh muốn quay lại, muốn bù đắp cho cô và Linh. Ngọc nghe, lòng cô không còn cảm thấy đau đớn như trước nữa. Cô đã tha thứ cho anh, không phải vì anh xứng đáng, mà vì cô đã tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Cô không muốn sống trong sự thù hận, bởi cô biết, sự thù hận chỉ làm tổn thương chính mình.

Ngọc không quay lại. Cô nói với Hùng rằng, họ không thể quay lại được nữa. Cô đã tìm thấy hạnh phúc của riêng mình, một hạnh phúc không cần phải dựa vào ai khác. Cô vẫn giữ liên lạc với Linh, vẫn là người mẹ thứ hai của cô bé. Hùng đã thay đổi, anh trở nên trưởng thành hơn, biết quan tâm đến con gái hơn. Anh đã học được cách yêu thương, trân trọng những gì mình có. Ngọc đã cho anh một bài học đắt giá, và anh đã học được từ bài học đó.

Nhiều năm sau, Ngọc và Linh vẫn thân thiết. Ngọc đã tìm thấy một công việc ổn định, một cuộc sống bình yên, và một tình yêu mới, một tình yêu chân thành, không vụ lợi. Cô đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập và hạnh phúc. Cô đã tìm thấy chính mình, tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Và cô hiểu rằng, yêu thương bản thân là nền tảng của hạnh phúc. Câu chuyện của Ngọc khép lại với một thông điệp giản dị nhưng sâu sắc. Cuộc sống của cô có thể không hoàn hảo, nhưng cô đã tìm thấy hạnh phúc của riêng mình, một hạnh phúc đến từ chính sự tự do, sự độc lập và tình yêu thương bản thân

Prev Article
Next Article

Related Articles

Đi khám, tôi vô tình bắt gặp bố chồng đưa 1 cô gái trẻ đi khám thai, nhưng điều khiến tôi hoang mang hơn cả là cách xưng hô giữa 2 người họ

Đi khám, tôi vô tình bắt gặp bố chồng đưa 1 cô gái trẻ đi khám thai, nhưng điều khiến tôi hoang mang hơn cả là cách xưng hô giữa 2 người họ

2 vợ chồng ki cóp tiền mua ô tô, lần đầu về quê tôi nóng mặt khi cả nhà chồng chân toàn bùn đất trèo lên xe mới, bố chồng bảo tôi tự đi xe máy theo sau, để chồng chở các bác, tôi sôi máu bỏ thẳng vào cốp xe

2 vợ chồng ki cóp tiền mua ô tô, lần đầu về quê tôi nóng mặt khi cả nhà chồng chân toàn bùn đất trèo lên xe mới, bố chồng bảo tôi tự đi xe máy theo sau, để chồng chở các bác, tôi sôi máu bỏ thẳng vào cốp xe

NEWS

  • 1,5 tỷ đồng “bay” mất chỉ sau 3 tin nhắn, cô giáo dạy toán ở Hà Tĩnh cầu cứu cán bộ điện lực
    1,5 tỷ đồng “bay” mất chỉ sau …
  • Phát hiện vợ vào khách sạn với người lạ, chồng về nhà đưa ba con xét nghiệm ADN
    Phát hiện vợ vào khách sạn với …
  • Cảnh tượng xé lòng: Người vợ trẻ ngã quỵ bên thi thể chồng sau vụ ô tô tông liên hoàn ở Hà Nội
    Cảnh tượng xé lòng: Người vợ trẻ …
  • Giá vàng sáng hôm nay (17-7-2025)
    Giá vàng sáng hôm nay (17-7-2025)
  • 3 bữa sáng “ưa thích của tế bào UT”, 90% người Việt đang ăn hàng ngày mà không biết
    3 bữa sáng “ưa thích của tế …

News daily VN

Copyright © 2025 News daily VN
Liên hệ: [email protected]