Bà sợ, có lẽ do con dâu uống thuốc tránh thai lâu ngày nên ảnh hưởng tới khả năng mang thai.
Vợ chồng lấy nhau từ 2 bàn tay trắng, 2 bên bố mẹ đều làm ruộng, không có kinh tế hỗ trợ các con nên sau kết hôn chúng tôi xác định tự lực cánh sinh. Vì ở trọ trên phố nên chúng tôi rất thấm cảnh thuê nhà vất vả, chật hẹp. Do đó 2 vợ chồng thống nhất sẽ chỉ sinh con khi đã mua được nhà cửa ổn định.
Để không bị nhỡ có bầu, tôi kế hoạch bằng thuốc tránh thai suốt 5 năm qua. Tranh thủ thời gian chưa vướng bận con cái, vợ chồng làm ngày đêm không biết mệt. Cuối cùng sau 5 năm, chúng tôi đã phấn đấu mua được căn nhà nhỏ 3 tầng nằm sâu trong ngõ. Cả hai rất hạnh phúc khi đã có nơi định cư ổn định dù vẫn phải vay nợ thêm vài trăm triệu.
Để không bị nhỡ có bầu ngoài ý muốn như nhiều mẹ bầu khác, tôi kế hoạch bằng thuốc tránh thai suốt 5 năm qua. (Ảnh minh họa)
Khi 2 đứa mới mua được nhà xong cũng bắt đầu kế hoạch sinh con. Nhưng dù dừng uống thuốc tránh thai gần năm vẫn chưa có tin vui nên chúng tôi đi khám. Bác sĩ không phát hiện bất cứ bất thường nào về khả năng sinh sản của 2 vợ chồng, bảo đợi chờ thêm thời gian nữa xem sao vì thuốc tránh thai dạng viên có tác dụng ngăn ngừa sự rụng trứng nên cần thời gian để những thay đổi này không còn nữa, lúc ấy sẽ tự khắc có bầu tự nhiên.
Lúc đang trong quá trình theo dõi thì bố chồng ở quê mất vì đột quỵ. Nghe tin, 2 vợ chồng tôi vội vàng về quê lo hậu sự cho ông chu toàn. Xong xuôi, nhà chỉ còn mỗi mẹ chồng già yếu hay ốm đau nên qua 50 ngày ông thì vợ chồng tôi đón bà từ quê lên thành phố để chăm sóc, báo hiếu.
Hàng ngày, mẹ chồng dù bị nhiều bệnh nên sức khỏe không được tốt nhưng bà vẫn cố gắng cơm nước, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng lúc 2 con đi làm. Không có tiền bạc cho các con nhưng mẹ chồng quan tâm đến chuyện sinh con của 2 đứa.
Bà sợ con dâu uống thuốc tránh thai lâu ngày nên đã ảnh hưởng tới khả năng mang thai. Bà gọi điện hỏi han mọi người ở quê đủ các biện pháp bồi bổ cho con trai, con dâu.
Mặc dù sốt ruột nhưng mẹ chồng rất tâm lý, không bao giờ gây áp lực cho các con. Bà bảo 2 vợ chồng đừng quá lo lắng, phải thoải mái tâm lý rồi tin vui sẽ về.
Nhưng đợt vừa rồi mẹ chồng rất hay nói trước quên sau. Có hôm bắc nồi xoong ra, bà còn quên tắt bếp. Hoặc khi bà để tiền nong, đồ dùng ở đâu thì quên luôn, không nhớ nổi. Cứ nghĩ đây là triệu chứng của hầu hết người già nên tôi cũng không quá để tâm.
Hôm vừa rồi, vợ chồng tôi lấy thưởng cuối năm nên gộp vào cùng với khoản tiền tích cóp để mua 1 cây vàng. Mua xong, tôi để vàng vào trong tủ mà chẳng khóa vì nhà không có ai xa lạ cả. Vừa mua được 2 tuần, hôm trước đi tìm lại 1 số giấy tờ trong tủ có việc, tôi hoảng hốt thấy cây vàng mới mua đã không cánh mà bay.
Tìm khắp nơi trong nhà không thấy nên tôi gọi điện hỏi chồng thì anh bảo không để tâm đến, hỏi mẹ chồng thì bà cũng không biết khiến tôi rất lo lắng. Đúng lúc này mẹ chồng tôi nằng nặc đòi về quê. Bà bảo cuối năm phải về trước Tết vài tuần để dọn dẹp nhà cửa vườn tược gọn gàng. Với lại bà không muốn bố chồng tôi phải đợi bà ngày cuối năm nên về ăn Tết cùng ông.
Giữ mẹ lại không được, bỗng dưng tôi sinh nghi khi bà cứ quả quyết đòi về quê. Lúc về bà còn cứ cầm khư khư theo chiếc túi. Nghĩ bà giấu vàng vừa trộm của con dâu, tôi lục túi kiểm tra thì choáng váng với thứ nhìn thấy bên trong. Bên trong chỉ có 2 bộ quần áo mặc ở nhà với chiếc ảnh đen trắng chụp bố chồng và chồng tôi ngày còn nhỏ.
Mẹ chồng bảo hôm trước bà tìm thấy tấm ảnh này trong quyển album ảnh của con trai nên lén lấy ra mang về. Bà nói mang tấm ảnh này về nhà bố chồng tôi sẽ vui lắm. Tôi đỏ hoe mắt khi nghe mẹ chồng nói.
Thấy biểu hiện của bà lạ, tôi cũng bảo chồng đưa đi khám, nào ngờ bà mắc bệnh đãng trí. Sau đó bà cũng nhớ ra mấy hôm trước nhà có khách đến ăn uống, sợ họ lấy mất cây vàng con dâu để trong tủ, bà đã mang vào tủ quần áo của bà để trong 1 túi áo khoác nhưng không nhớ ra để bảo lại con dâu.
Tôi đỏ hoe mắt nghe mẹ chồng nói. (Ảnh minh họa)
Nghe mẹ chồng nói vậy, tôi ân hận quá. Đưa bà về quê tôi phải nhờ cậy các cô bác bên cạnh trông chừng giúp và lắp camera theo dõi nhất cử nhất động của mẹ già vì không yên tâm.